Những Bản Remake Game Thay Đổi Cốt Truyện Và Thậm Chí Là Cả Linh Hồn Bản Gốc: Khi Quá Khứ Bị “Retcon”

Chúng ta đều có ít nhất một tựa game mà mình yêu thích đến điên cuồng, và cảm giác như một giấc mơ thành hiện thực khi nó cuối cùng cũng được công bố một phiên bản remaster hay remake. Tuy nhiên, đằng sau sự háo hức đó, đôi khi các bản làm lại này lại thay đổi một số khía cạnh quan trọng, loại bỏ những yếu tố gốc có thể gây tranh cãi hoặc đã lỗi thời trong bối cảnh game hiện đại. Điều này thường dẫn đến những cuộc tranh luận không hồi kết trong cộng đồng game thủ: Liệu “retcon” (thay đổi hoặc bổ sung thông tin vào cốt truyện đã có) có phải là một sự cứu rỗi, hay là một sự phản bội đối với di sản mà chúng ta trân trọng?
Tác động của các bản làm lại game đến trải nghiệm và cốt truyện gốc, thể hiện qua hình ảnh các nhân vật game.
Các yếu tố “retcon” gần như xảy ra trong mọi bản remake. Đối với những tựa game mắc phải lỗi về kịch bản yếu kém, nhịp độ chậm chạp hay lời thoại lỗi thời, đây thường là một điều đáng mừng. Trong khi phiên bản game mà bạn yêu thích vẫn “mắc kẹt” trong quá khứ, một bản remaster hoặc remake mang đến cho nó cơ hội tỏa sáng trong kỷ nguyên hiện đại, đồng thời sửa chữa những sai lầm trước đây. Nhưng đôi khi, những thay đổi này lại đi quá xa, biến một tác phẩm kinh điển thành một thứ gì đó hoàn toàn xa lạ. Dưới đây là những bản remake game đã táo bạo (hoặc liều lĩnh) “retcon” mạnh mẽ đến mức làm thay đổi cả cốt truyện và bản chất của game gốc.
9. Silent Hill 2 (2024): Sự Thầm Lặng Bị Phá Vỡ
Silent Hill từ lâu đã được mệnh danh là ông hoàng của thể loại kinh dị tâm lý. Sau 23 năm dài đằng đẵng chờ đợi, cộng đồng game thủ cuối cùng cũng được chào đón bản làm lại của một trong những tựa game vĩ đại nhất series: Silent Hill 2 (2024). Phiên bản này đã khắc phục nhiều vấn đề kỹ thuật của bản gốc, đồng thời hiện đại hóa lối chơi với góc nhìn qua vai và tạo ra một bầu không khí kinh hoàng, đầy ám ảnh.
Tuy nhiên, mặc dù phần đồ họa và không khí được cải thiện đáng kể, cốt truyện và tính cách của dàn nhân vật lại không nhận được sự “ưu ái” tương tự. Một số phân cảnh và khoảnh khắc của nhân vật đã bị làm “mềm hóa” đi so với tông độ cực đoan mà bản gốc mang lại. Nhiều người coi đây là một bước thụt lùi, làm mất đi cảm giác mơ hồ, siêu thực của game và thay vào đó là một cảm giác thực tế, “đời thường” hơn. Đặc biệt, các nhân vật như Angela, Maria và James đã bị viết lại một cách thiếu chân thực, khiến họ trở nên quá bình tĩnh và điềm đạm một cách kỳ lạ, bất chấp những sự kiện kinh hoàng mà họ phải trải qua trong câu chuyện, đặc biệt là khi so sánh với bản gốc kinh điển.
James Sunderland và Maria trong Silent Hill 2 Remake, biểu cảm nhân vật được làm mới.
8. Super Mario 64 DS: Mario Không Còn Đơn Độc
Super Mario 64 là một trong những tựa game platformer 3D huyền thoại, mở đường cho cả một thể loại và đến tận ngày nay vẫn mang lại niềm vui bất tận khi chơi. Khi Nintendo thực hiện bản làm lại cho game này dưới tên Super Mario 64 DS, họ đã thực hiện rất nhiều thay đổi đến mức game trở nên hoàn toàn khác biệt. Giờ đây, cuộc phiêu lưu không chỉ là hành trình của riêng Mario nữa, mà anh còn có thêm Luigi, Yoshi và Wario đồng hành.
Mặc dù không có yếu tố nào trong bản gốc bị lỗi thời, nhưng hàng loạt lời thoại đã được thay đổi để phù hợp với dàn nhân vật mở rộng, thậm chí các màn chơi cũng có những điều chỉnh đáng kể, khiến toàn bộ game mang một cảm giác khác lạ. Đây là một trường hợp “retcon” không chỉ ảnh hưởng đến cốt truyện mà còn tác động mạnh mẽ đến gameplay, khiến Super Mario 64 DS mang đến trải nghiệm hoàn toàn khác biệt so với bản kinh điển mà chúng ta hằng yêu mến. Việc bổ sung và thay đổi nhân vật này, dù mang lại sự tươi mới, nhưng cũng làm mất đi cảm giác “độc hành” mà người chơi Mario 64 bản gốc đã trải nghiệm.
Mario, Luigi, Wario và Yoshi cùng nhau phiêu lưu trong Super Mario 64 DS.
7. NieR Replicant Ver.1.22474487139…: Gần Như Hoàn Hảo, Trừ Một Kết Thúc Bí Mật
Trong khi nhiều game thủ bắt đầu biết đến series NieR sau thành công của NieR Automata, thì những người đã chơi NieR bản gốc đều biết rằng cốt truyện của series này luôn xuất sắc như thế nào. Phát hành từ năm 2010, NieR bản gốc là một tựa game tuyệt vời vào thời điểm đó, nhưng sau sự bùng nổ của Automata, nó thực sự cần một cơ hội thứ hai. Và vào năm 2021, NieR Replicant đã nhận được điều đó. Đây là một bản remaster đỉnh cao, giữ nguyên cốt truyện ban đầu một cách tương đối, ngoại trừ một kết thúc bí mật mới đầy gây tranh cãi.
Kết thúc bí mật mang tên “E” đã được bổ sung, hoàn toàn thay đổi cách câu chuyện kết thúc. Điều này chủ yếu liên quan đến việc tiếp nối từ kết thúc “D”, vốn yêu cầu bạn phải xóa nhân vật chính khỏi câu chuyện và thậm chí là xóa cả file lưu game! Kết thúc bổ sung mạnh tay này đã gây ra nhiều tranh cãi gay gắt, nhưng nhiều người hâm mộ lại thực sự hoan nghênh nó, vì các kết thúc cơ bản vẫn được giữ nguyên. Mặc dù kết thúc E có thể là canon, nhưng người hâm mộ vẫn có thể lựa chọn kết thúc yêu thích của mình vì game vẫn bao gồm các lựa chọn khác. Đây là một ví dụ về retcon có thể gây chia rẽ nhưng vẫn được chấp nhận bởi cộng đồng.
Nhân vật chính NieR đối mặt với những lựa chọn thay đổi số phận trong NieR Replicant.
6. Ratchet & Clank (2016): Thay Đổi Quá Nhiều “Đinh Ốc”
Một trong những tựa game kinh điển mang tính biểu tượng của PlayStation luôn là Ratchet & Clank, ra mắt lần đầu với một bản game đầu tiên quyến rũ và hài hước vào năm 2002. Tựa game này đã khởi đầu di sản của cả series, và vào năm 2016, nó cuối cùng cũng có cơ hội tỏa sáng trở lại với một bản remake tái hiện lại trò chơi. Đáng tiếc, mặc dù bản remake này đã làm rất tốt về mặt gameplay, chơi mượt mà và hay hơn bao giờ hết, nhưng sự hài hước “tinh quái” và đặc trưng của bản gốc đã bị loại bỏ, khiến nó thiếu đi thứ đã làm nên sự vĩ đại của phiên bản đầu tiên.
Ngoài vô số bổ sung và thay đổi cốt truyện, cùng với các tinh chỉnh gameplay, yếu tố “retcon” lớn nhất của bản remake này là việc Ratchet gần như trở thành một nhân vật hoàn toàn khác. Thay vì là một nhân vật ích kỷ và thường bỏ qua người khác, anh ta đã được viết lại thành một nhân vật chính “người tốt” với khao khát làm điều thiện, giống như một cậu bé hướng đạo sinh đầy quan tâm. Sự thay đổi lớn trong tính cách này đã khiến nhiều người hâm mộ trung thành của series cảm thấy hụt hẫng, vì nó đã làm mất đi một phần quan trọng trong bản sắc ban đầu của nhân vật biểu tượng này.
Ratchet và Clank trong phiên bản làm lại năm 2016, với thiết kế nhân vật được cập nhật.
5. Resident Evil 4 (2023): Luôn Có Sự Viết Lại Lịch Sử
Một trong những series có nhiều bản remake nhất trong kỷ nguyên game hiện đại chính là series kinh dị sinh tồn Resident Evil. Từ năm 2019 trở đi, chúng ta đã liên tục nhận được những bản làm lại tuyệt vời của các tựa game kinh điển, và vào năm 2023, Capcom cuối cùng đã phát hành bản remake của một trong những phần game xuất sắc nhất series: Resident Evil 4. Tựa game này đã nắm bắt hoàn hảo tinh thần của một bản remake, giữ lại những gì tinh túy nhất của bản gốc nhưng đồng thời làm cho bầu không khí trở nên rùng rợn và ám ảnh hơn bao giờ hết.
Bản gốc với đồ họa và bối cảnh u ám đã bị hạn chế phần nào bởi phần cứng, và đã có một sự “lột xác” hoàn toàn khi được làm lại. Tuy nhiên, điều này đáng buồn là đã bao gồm việc cắt bỏ các tình tiết cốt truyện quan trọng và thậm chí thay đổi cả ký sinh trùng Las Plagas để kết nối chúng với các phần game sau này trong series, bất chấp việc nó mâu thuẫn với truyền thuyết gốc. Mặt khác, ít nhất các đoạn hội thoại mang tính phân biệt giới tính đã được loại bỏ một cách đúng đắn, đó là một điểm cộng đáng giá. Sự thay đổi này cho thấy việc điều chỉnh cốt truyện để phù hợp với timeline tổng thể của series có thể gây ra những tranh cãi trong cộng đồng.
Leon S. Kennedy đối mặt với Las Plagas trong Resident Evil 4 Remake, bối cảnh u ám hơn.
4. Metro 2033 Redux: Gần Gũi Hơn Với Tiểu Thuyết Gốc
Metro 2033 là một tựa game bắn súng hành động đậm chất cốt truyện ra mắt vào năm 2010 và nhanh chóng có bản remaster chỉ bốn năm sau khi phát hành lần đầu. Bản remaster này không chỉ đơn thuần làm cho đồ họa game đẹp hơn. Bản gốc có hai kết thúc dựa trên các lựa chọn và mức độ đạo đức của người chơi xuyên suốt game, nhưng bản remake đã “retcon” hệ thống đạo đức để dễ theo dõi hơn, đồng thời một trong hai kết thúc đã trở thành tâm điểm.
Cả hai kết thúc của bản gốc đều để lại sự mơ hồ về việc cái nào là canon, nhưng bản remake đã mạnh mẽ đẩy kết thúc “Redemption” trở thành kết thúc chính thức, vì phần tiếp theo của game bắt đầu từ kết thúc này. Rất nhiều yếu tố trong game đã được thay đổi và viết lại trong quá trình này để duy trì sự liên tục của cốt truyện, và điều này cũng bao gồm việc làm cho game trở nên chính xác hơn với bộ tiểu thuyết mà game dựa trên. Việc ưu tiên một kết thúc và thay đổi mạch truyện để phù hợp với bản sách là một ví dụ rõ ràng về cách “retcon” có thể định hình lại toàn bộ trải nghiệm kể chuyện.
Artyom trong Metro 2033 Redux, thể hiện sự thay đổi về kết thúc và sự gần gũi hơn với tiểu thuyết.
3. Dead Space (2023): Không Gian “Ồn Ào” Hơn
Dead Space nổi tiếng với bầu không khí kinh hoàng được thực hiện xuất sắc, không giống bất kỳ tựa game nào khác ở cả hai phiên bản. Tuy nhiên, bản remake có lẽ là một trong những trường hợp “retcon” lớn nhất trong làng game, điều này hợp lý nhưng vẫn có cảm giác như một sự bất công đối với bản gốc. Nhân vật chính, Isaac Clarke, ban đầu là một nhân vật trầm lặng (silent protagonist), giúp tăng cường cảm giác cô đơn và kinh hoàng trong game. Nhưng giờ đây, trong bản remake, anh ta lại có thể nói chuyện. Điều này phù hợp với các phần tiếp theo, nhưng nó lại làm mất đi bầu không khí đặc trưng mà bản gốc có.
Đáng tiếc, đó chưa phải là tất cả. Giống như hầu hết các bản remake ra mắt sau các phần tiếp theo trực tiếp, Dead Space đã điều chỉnh một số yếu tố cốt truyện để phù hợp hơn với mạch truyện tổng thể trong các phần sau. Điều này ảnh hưởng tiêu cực đến game vì nó không còn đứng độc lập được nữa, nhưng lại giúp series cảm thấy gắn kết hơn giữa các phần, đặc biệt là với những thay đổi đối với Isaac. Việc “retcon” để tăng tính liên kết vũ trụ game là một xu hướng phổ biến, nhưng nó thường phải đánh đổi bằng sự độc lập của từng phần.
Isaac Clarke trong Dead Space Remake, gương mặt lộ rõ cảm xúc hơn.
2. Yakuza Kiwami: Không Đủ “Goro Majima Ở Khắp Mọi Nơi”
Yakuza (hay Like A Dragon) đã trở thành một trong những series được yêu thích nhất của Sega với các nhân vật và câu chuyện hài hước, phi lý nhưng lại dựa trên thế giới Yakuza có thật của Nhật Bản. Lần đầu ra mắt vào năm 2005, tựa game đầu tiên này đã khởi nguồn tất cả và sau đó được làm lại hoàn toàn từ đầu thành Yakuza Kiwami. Ngoài vô số cảnh cắt cảnh được thêm vào làm thay đổi cốt truyện và mạch truyện, Kiwami là một trải nghiệm mở rộng, kết hợp những điểm mạnh của bản gốc với sự trau chuốt, duyên dáng và tình yêu thương nhiều hơn.
Bản remake này đã nâng tầm tựa game từ biểu tượng lên huyền thoại và “retcon” bản gốc theo một cách đơn giản: thêm Goro Majima. Mặc dù Majima đã có một vai trò quan trọng trong bản gốc, nhưng Kiwami không chỉ thay đổi tính cách của anh ấy để trở thành một đối thủ nhiều hơn của Kiryu, mà còn thay đổi hoàn toàn tông nghiêm túc của anh ấy để trở nên giống với sự hài hước điên rồ mà series đã trở nên nổi tiếng, và đưa anh ấy xuất hiện theo đúng nghĩa đen là “khắp mọi nơi” (Majima Everywhere). Sự thay đổi này, tuy vui nhộn và được fan yêu thích, nhưng cũng là một ví dụ điển hình về việc “retcon” một nhân vật để phù hợp với tông điệu và sự phát triển của series sau này.
Kiryu Kazuma và Goro Majima trong Yakuza Kiwami, nổi bật sự tương tác giữa hai nhân vật.
1. Final Fantasy 7 Remake / Rebirth: Cuộc Chiến Giữa Sự Trung Thành Và Ý Tưởng Mới
Một trong những series JRPG được yêu thích nhất trên toàn cầu, Final Fantasy, đã có không ít các bản remaster và remake, nhưng không có cái nào mang tính biểu tượng và gây tranh cãi hơn bộ ba Final Fantasy 7 Remake. Các tựa game này hiện đại hóa bản gốc bằng cách thay đổi hoàn toàn gameplay và khoác lên mình lớp đồ họa tuyệt đẹp, đồng thời cũng đưa cốt truyện đi theo một hướng khác biệt.
Các yếu tố “retcon” trong cả hai tựa game này gần như không đếm xuể, và những “Whispers” (những thực thể bí ẩn xuất hiện xuyên suốt cuộc phiêu lưu) đã “chơi đùa” với ý tưởng về một bản remake. Các Whispers luôn cố gắng điều chỉnh mọi thứ để giữ đúng với câu chuyện gốc, giống như những người hâm mộ trung thành mong muốn ở một bản remake. Tuy nhiên, đội ngũ phát triển rõ ràng muốn đẩy câu chuyện và thế giới đi theo một hướng mới mẻ. Với các nhân vật được giới thiệu sớm hơn hoặc những người khác sống sót khi lẽ ra họ đã chết, những phần game này giống như một trò chơi hoàn toàn khác thay vì chỉ là một bản remake đơn thuần. Đây là đỉnh cao của sự “retcon”, nơi ranh giới giữa “làm lại” và “tái tưởng tượng” trở nên mờ nhạt, tạo ra một trải nghiệm hoàn toàn mới cho cả fan cũ và người chơi mới.
Cloud Strife và các nhân vật trong Final Fantasy 7 Remake, hình ảnh tượng trưng cho sự thay đổi cốt truyện.
Lời Kết: “Retcon” – Lằn Ranh Giữa Cải Tiến Và Phản Bội?
Nhìn chung, những bản remake này đã chứng minh rằng “retcon” có thể là một con dao hai lưỡi. Đôi khi, nó là một yếu tố cần thiết để hiện đại hóa game, sửa chữa những sai lầm cũ, hoặc gắn kết các phần game lại với nhau. Nhưng cũng có lúc, nó lại làm mất đi cái “chất” riêng, sự độc đáo hay thậm chí là linh hồn mà phiên bản gốc đã xây dựng nên. Việc thay đổi cốt truyện, tính cách nhân vật hay yếu tố gameplay trong các bản làm lại luôn là một đề tài nóng hổi, gây ra nhiều luồng ý kiến trái chiều trong cộng đồng game thủ.
Cuối cùng, dù bạn là người yêu thích sự trung thành tuyệt đối với bản gốc hay sẵn sàng đón nhận những đổi mới táo bạo, điều quan trọng nhất vẫn là trải nghiệm mà tựa game đó mang lại. Những “retcon” này có thể khiến một tựa game trở nên tốt hơn, hoặc tệ hơn, tùy thuộc vào cách nó được thực hiện và cảm nhận của mỗi game thủ.
Bạn nghĩ sao về những “retcon” trong các bản remake này? Liệu có tựa game nào khác mà bạn cảm thấy đã bị thay đổi quá nhiều so với bản gốc không? Hãy chia sẻ ý kiến của bạn trong phần bình luận bên dưới và cùng xemtingame.com thảo luận nhé!